Tours by night in december |
Nu incep acum sa ma plang acum si sa ma tavalesc de dor de tara, pentru ca nu este asa. Mi-este bine aici. Si fac tot posibilul sa ma adaptez. Noi oamenii avem o capacitate de adaptare mult mai mare decat credem noi, totul este sa fii mai maleabil si mai putin incapatanat, sa fii calm si sa ai multa rabdare. Pentru mine perioada de acomodare de pana acum a fost mai usoara decat m-am asteptat, a trecut chiar lin si calm. Bine asta si pentru ca nu am fost singura, ci am avut langa mine un sprijin, un ajutor moral, un om care a a facut tot posibilul ca „aclimatizarea” mea aici sa fie usoara. Si ii multumesc. Fara, ar fi fost mult mai greu.
Tours by night in december |
Azorel |
Azorel |
Cathédrale Saint-Gatien de Tours |
Vechiul Tours |
In rest, mancarea aici este in continuare la fel de buna, tartele si pateurile la fel, vinul numai zic, mai ales rosé-ul. Inca ma mai plimb pe stradutele inguste, vrand parca sa le descopar pe toate. Nu am vazut toate castelele, dar imi doresc tare mult sa vizitez o cava unde se pastreaza vinurile (cu degustare ;), fireste :)) ). Inca mai merg la cursurile de franceza „deux fois par semaine” si continui sa invat, mai am destul. Imi plac cursurile, pentru ca sunt interactive, utile, cu o atmosfera „intre prieteni”, fara lucruri inutile, nefolositoare, probleme complicate de gramatica, teme pentru acasa, trecand astfel pe langa ce este esential, cum erau orele de franceza din scoala. Citesc, scriu, invat, ma plimb, aflu, caut, ca un copil ce face primii pasi. Descopar lumea din jurul meu….. si inca mai am multe de descoperit!
Anonim says
Buna…am nimerit pe blogul tau de pe Toateblogurile…si vroiam sa iti spun ca te inteleg perfect! Si eu am plecat din tara in '99 in UK si 5 ani nu am putut sa ma intorc acasa si am suferit enorm…
Acum sunt din 2006 in Italia si sunt casatorita insa de tara mi-e dor des sincer…insa sunt bine azi unde sunt. O sa iti urmaresc blogurile si daca vrei, poti sa o faci si tu!
O zi buna iti doresc
Loredana
Larisa says
Merci Loredana,
Da e putin mai greu cu acomodarea iar dorul de tara si de oamani va fi mereu…insa sunt multe lucruri mai bune aici decat in Romania…
O zi faina si tie!!!
App..ador bucataria italiana si am vazut ca ai ceva retete acolo….poate ma inspir si eu sa gatesc ceva bun!!!
Anonim says
Sigur Larisa…daca vrei vreo reteta mai speciala, nu ezita sa ma intrebi! Oricum voi publica regulat retete ptr inspiratie 🙂
Pupici
Anonim says
trung tâm dạy kế toán tại tphcm
trung tâm đào tạo kế toán tại quảng ninh
học kế toán tại thanh xuân
khoá học kế toán thuế
học kế toán tại long biên nói với ta! Tiểu đệ thế nào cũng giúp đỡ!
– A? Lĩnh chủ đại nhân khách khí quá! Thuộc hạ, thuộc hạ phải đi an bài
vài việc, chuẩn bị kêu gọi tộc nhân theo Ngài dời về phía Nam!
– Phía Nam? Độc long đã chết rồi, các ngươi còn di dời cái gì nữa?
Đoạn Vân hỏi có chút nghi hoặc.
Ba Nhĩ Đức Khắc một lần nữa thở dài:
– Đoạn Vân đại nhân, phiền toái của chúng ta không chỉ có con Độc long này!
Sau đó Tộc trưởng đại nhân nói cho Đoạn Vân nghe về một câu chuyện huyết
lệ thê thảm!
Nguyên lai, đám Ải Nhân là thợ rèn trời sinh, nên không thích trồng
trọt. Tất cả vật tư cung ứng của bọn họ đều dựa vào việc trao đổi đồ sắt
ra bên ngoài. Nhưng lần này Độc long uy hiếp họ nhiều năm đã cướp đi rất
nhiều của cải, nên bọn họ không còn bao nhiêu tinh lực và tài liệu để
chế tạo đồ sắt nữa. Ải Nhân hôm nay gặp phải nguy cơ thiếu lương thực
trầm trọng! Hơn nữa thêm cái nguy hiểm là bọn họ đã nhiều năm nay không
tìm được mỏ mới. Hôm nay có thể là nếu như Đoạn Vân không đến, bộ tộc Ải
Nhân bọn họ chắc cũng sẽ chết hết một phần ba! Cũng có nghĩa là có gần
mười vạn Ải Nhân sẽ ô hô ai tai đi chầu ông bà ông vải!
luyện thi toeic
trung tâm đào tạo kế toán tại nghệ an
học kế toán tại cầu giấy
trung tâm kế toán tại cầu giấy
học kế toán tại bình dương
tiếng anh cho người mới bắt đầu
trung tâm kế toán tại đà nẵng
học kế toán ở đồng nai